top of page

Grateful Journal - Nhật Ký Biết Ơn

Sáng thứ ba, tôi chưa kịp pha một tách cà phê để làm mình tỉnh ngủ trước khi chạy deadline cho dự án mới thì thư của cấp trên ập đến. Tôi vội vàng ngồi vào bàn, và cứ thế cắm mặt vào màn hình máy tính hai tiếng đồng hồ sau đó. Có một lỗi nhỏ được chỉ ra trong bản nháp báo cáo của nhóm tôi - và ngay lúc ấy, tôi là người được giao trọng trách lục lại dữ liệu để kiểm chứng xem lỗi sai đó là “có thật” hay không. Trong đầu tôi lúc ấy chỉ cầu mong duy nhất một điều “làm ơn, đó chỉ là lỗi sai đơn giản về mô tả dữ liệu chứ không phải là bản thân nội dung tổng hợp bị sai một cách hệ thống”. Nhưng cuộc đời hay không đi đúng hướng ta cầu mong. Lỗi sai đó, rốt cuộc, là một lỗi sai hệ thống.

Ở khoảnh khắc nhận ra lỗi sai là có thật vì cả nhóm đều không để ý và đã duyệt qua bản thảo. Suy nghĩ đầu tiên của tôi nảy ra trong đầu là: “tại sao mình lại có thể không để ý chi tiết ấy nhỉ, c.h.ế.t tiệt thật!”. Cảm giác khó chịu dâng trào khi cảm thấy bản thân không đủ cẩn thận, không đủ hoàn hảo, không đủ chỉn chu đột nhiên chiếm lĩnh tâm trí. Tiếp sau đó, tôi phải nghĩ sẽ thông báo tin “không hay” đó cho cả nhóm ra sao, bởi mọi người đang đợi sự xác nhận của tôi. Cuối cùng, tôi đã viết như thế này trong email:

“Hi folks, Unfortunately, we included everything in the latest version. I suspect with all the data we have there’s a way to reverse engineer a version that excludes undesired components? Let’s have a quick chat and come up with a course of action.”


Cuối ngày hôm ấy, chúng tôi đập tay thở phào vì đã cùng nhau “fix” mọi thứ rất nhịp nhàng và kịp tiến độ. Không ai đổ lỗ cho ai cả. Tinh thần tập trung cao độ được dành cho việc giải quyết vấn đề, đúng như tiêu chí làm việc hàng đầu của nhóm tôi: “If something is broken, let’s fix it!”.


Hôm đó, trên đường về nhà, tôi thấy hàng cây đã trổ lá non xanh rì. Trên những nhành cây, ai đó đã tỉ mẩn treo những chiếc nhà gỗ nhỏ xíu cho tụi chim về làm tổ. Nắng mùa hè ánh lên màu vàng mật ong, thời tiết không còn lạnh. Tôi còn có thể cảm nhận được mùi của cỏ tươi hai bên đường đi. Tôi thở phào, cảm ơn vì mình đã vững vàng đi qua một ngày nhiều mệt nhọc và áp lực nữa.


Có những ngày như thế, khi mọi thứ không như ý thi nhau ập đến. Có nhiều lần, trước khi đi ngủ tôi đã tự nói với mình “ngày mai mọi chuyện sẽ tốt hơn, phải không Moon?” Và tôi nghĩ, rất nhiều người trong chúng ta, đều vậy. Có nhiều ngày mệt mỏi không biết nói cùng ai.


Những ngày nhiều áp lực như thế, tôi hay đặt bút xuống viết nhật ký biết ơn, hoặc đơn giản là dạo một đoạn đường, tự trò chuyện với mình về những điều nhỏ xinh mà tôi trân trọng ngày hôm đó. Đó là một trong những phương pháp chữa lành hiệu quả nhất mà tôi đã, đang, và vẫn sẽ áp dụng.


Grateful journal, nhật ký biết ơn, đơn giản là những dòng tự bộc bạch với chính mình, như thế này:

“Hôm nay mình đã đi dạo một đoạn dọc con đường hoa anh đào gần nhà, thấy đầu óc nhẹ nhõm hơn, có thể cảm nhận được thời tiết ấm áp của tiết trời xuân - hè đã về. Mấy chiếc nhà gỗ nhỏ người ta làm cho lũ chim về làm tổ trên cây thật đáng yêu. Hóa ra, có nhiều người không chỉ nghĩ cho riêng mình.”


“Hôm nay thật không vui vì chuyện lỗi hệ thống trong kết quả báo cáo của dự án. Nhưng thật may rằng mọi người trong nhóm đều rất bình tĩnh xử lý. Thật tốt khi không ai đổ lỗi cho ai, thay vào đó là cùng nhau tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất. Mình thật may mắn vì có thể được làm việc cùng những người đồng nghiệp có năng lực, trách nhiệm, và khả năng thấu hiểu cao như vậy.”


“Hôm nay mình không vui và cảm thấy hơi thất vọng về một số chuyện, vì nhiều khi mình cảm thấy quan điểm của mình và của mẹ thật khác nhau. Nhưng cũng may rằng mẹ chịu nghe mình giải thích. Có lẽ, mình cần kiên nhẫn hơn về vấn đề này hơn nữa.”

“Hôm nay mình rất vui và cảm ơn Tom vì bữa tối sau một ngày mệt nhọc. Tom biết mình chỉ thích ăn món có nước mỗi khi mình mệt, nên anh đã nấu cho mình một tô mỳ thật ngon, và chọc cho mình cười thật nhiều để quên đi cái sự xì trét vô tận.”

Grateful journal đơn giản là thế, nhưng biết đâu nó sẽ làm cuộc sống của bạn đỡ mệt nhọc hơn, giúp vết thương lòng của bạn sớm nguôi ngoai và lành sẹo hơn? Hãy thử nhé, đơn giản bằng việc viết ra những điều bạn buồn, bạn vui, bạn biết ơn về cuộc đời này, mỗi ngày.

458 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page